...
mà không thể ra ngoài nỗi nhớ
không thể ra ngoài nỗi nhớ đâu anh"
------------
Tự hỏi nỗi nhớ là gì nhỉ, là những se sắt buốt lạnh, là cái nhói lên như kim châm, hay là một ngọn gió vẩn vơ nào đó
Hoặc là những kỉ niệm, hoặc thời gian bàng bạc của quá khứ, hoặc... hoặc... hoặc... của rất nhiều điều nhỏ nhoi góp thành
Và nỗi nhớ ơi dài đến chừng nào, rộng nhường bao, để người con gái chạy hoài không thoát, nỗi nhớ bủa vây giăng mắc khắp nơi, có phải nỗi nhớ là "Anh" và Anh là nỗi nhớ không, để có khi thật gần, khi thật xa; lúc nhâm nhi hạnh phúc ngọt ngào như trẻ thơ, lúc quặn lòng cái đau đớn đàn bà
Ôi trái tim người con gái cớ sao thổn thức, cớ sao cứ mỏng manh, cớ sao cứ yêu thương nhiều; nỗi nhớ ơi nói sao cho vừa
-------------
Hic, đây là câu hỏi sau khi nghe nhạc, người lại luôn cứ thích lăn tăn, các câu trả lời hay quá, nỗi nhớ thương, phải lưu lại vào đây, không thì tiếc lắm
Dạ Khúc: Nỗi nhớ hử em iu
+Khi thì nổi nhớ thật bé nhỏ
Em giấu nổi nhớ trong lòng bàn tay
Nổi nhớ ngọ nguậy đòi nghiêng trên trang giấy
Em giấu nổi nhớ vào thơ
Thơ buông dài tiếng thở
(Trường kiên)
+Khi nổi nhớ thật vô duyên
Nổi nhớ tênh hênh nằm trươc mặt
Để lòng khuấy động bởi người dưng
Nổi nhớ đu theo như đòi nợ
..............
Nổi nhớ em mỗi ngày một dài thêm
Như sợi tóc dài mỗi ngày mỗi bạc
Sợi tóc dài,anh mang ra tiệm cắt
Nổi nhớ dài anh biết phải làm sao
(Quan Dương)
Phù...nổi nhớ ghê rợn thật Jikuk nhỉ,chẳng ai có thể đo đươc chiều dài rộng lẫn thể tích hay độ nông sâu,chỉ biết nổi nhớ người dưng đầy quyền lưc ,ta càng kiên quyết ko nhớ ,đạp phăng đi thì nổi nhớ càng "đu theo",khổ lắm,chỉ còn biết năn nỉ "nó " thôi,em iu ạ
Hãy ngủ ngoan nào,nổi nhớ ơi !
Để ta tĩnh lặng ngắm sao trời
Cho hồn ta lac về phương ấy
Bão tố không tràn ngập tim côi
Nổi nhớ ngoan nào,hãy ngủ đi
Đừng đến bên ta,đừng thầm thì
Đừng gợi lên ta điều ly biệt
Cho lệ không nhòa ướt bờ mi
Chúc em iu vẫn binh an trong vòng vây của nỗi nhớ nhé
...........
Bác Charlot:Nỗi nhớ thênh thang như khung trời kĩ niệm ,
Nỗi nhớ trải dài đến tận trái tim...em !
_____
Sến pà cố lun !
.............
Mắt bão vô tâm:có bao giờ bạn bắt giác dừng lại giữa cuộc đời và nhìn ngắm lại những gì đã qua, những kỉ niệm, những hình bóng đã cũ, những nụ cười đã cũ nhưng vẫn nằm lại đó, vẹn tròn, và quá khứ sẽ như một thước phim quay chậm cũ kĩ hiện lên trước mắt, nhắc ta nhớ, những nỗi nhớ khi mơ hồ, khi rõ ràng, những nỗi nhớ mà đôi lần ta lại gọi bằng cái tên mộc mạc: nỗi nhớ không tên.
Trong cuộc sống, đôi khi những nỗi nhớ đến một cách bất chợt, không báo trước. Đôi khi là những lúc thả mình lại theo những bài hát quen thuộc, đôi khi là lắng nghe tiếng tích tắc gõ nhịp đều đặn của chiếc đồng hồ già nua để hồi tưởng về những gì đã qua. Nỗi nhớ đôi khi tự tìm đến mình, đôi khi chúng ta tìm đến nó, không thể nói trước.
Nỗi nhớ thật lạ, khi chợt đến khiến ta ngỡ ngàng, khiến ta chìm trong một nốt trầm xao xuyến. Có khi ta đi trên một con phố dài, bắt gặp một bóng hình xưa thoáng vụt qua. Để rồi thương nhớ ùa về, ngùi ngùi. Cuộc sống như một bản nhạc dài, mà đôi khi ta dừng lại, như một nốt lặng giữa những phím đàn, để nghe yêu thương, nghe nỗi nhớ ùa về, nghe những gì thuộc về quá khứ bỗng chốc trở nên sống động, khơi dậy những cảm xúc đã ngủ quên trong tâm hồn.
Những nỗi nhớ bắt đầu từ những thứ bình dị nhất: một ánh mắt, một nụ cười, một cái ngoái nhìn. Ai đó bảo rằng thời gian sẽ dần phủ một lớp bụi mờ lên kỉ niệm, rồi mọi thứ sẽ rơi vào quên lãng. Nhưng kỉ niệm không mất đi, nó vẫn nằm đó, lẩn khuất trong một góc sâu thẳm nào đó trong tâm hồn chỉ chờ một dịp nào đó để rồi bừng lên, và dòng nhớ theo đó ùa về, ngập lòng.
..........
Tâm Ný:Tớ cũng thích nhạc của Phú Quang lắm
Ôi chẳng có dòng sông mà biển nào ngăn cách
Mà sao ? Mà sao? Em không thể tới bên anh ?
Để nỗi nhớ như con thuyền vượt sóng
Đến bên bờ, chỉ là giấc mơ
Căn phòng đêm nay câm lặng
Sao như lửa cháy bốn bề....
.........
Violetbaongoc cô nương:Có những nỗi nhớ.....
Dài hơn trăm nghìn mùa thu cộng lại. Đủ để biết rằng, sẽ đến lúc, mình lụy vì nó mất thôi....
Cám ơn bài hát bạn đã gửi dân cư mạng.
Cám ơn thật nhiều.
Một ngày mới tốt lành nhé bạn.
Chào tạm biệt.
............
Cướp biển:Làm sao quên khi lòng còn rất nhớ
Làm sao nhớ khi dạ đã muốn quên
Trái tim tôi chia làm hai nửa
Nửa lạnh lùng nửa vẫn rất mê say...
...........
Hoàng hôn:Nỗi nhớ thương rộng dài như...núi
Cũng có điểm dừng...nhưng ..cuối cũng vẫn mong
Cứ ngóng trông chờ đợi với khóc ròng
Thôi thì cứ nhớ thương và mở lòng ra hết
..........
Oreo:Nỗi nhớ đủ dài và rộng để ta biết là ta đang đau.
........
Tử Bảo Yến:nỗi nhớ ....ko quá dài ...chẳng quá rộng ....nhưng sao mãi mà mình ko đo được ....câu hỏi của @ làm mình nhớ đến ....một chuyện có một người nhắn tin bảo nhớ mình lúc ý tự nhiên lại muốn đùa một tí, nghịch ngợm mình nhắn tin hỏi lại: "Nhớ bằng chừng nào?" .....hình như mình đăng bắt người ta đo nỗi nhớ ý chứ ...hỏi nhưng ko nghĩ sẽ có câu tl ....
mình đọc được 1 bài thơ mà chỉ nhớ mỗi khổ cuối thế này !
Có nhiều đêm tôi trở về gặp tôi
- Người là ai ? Là đóm lửa ven trời
Ôi đóm lửa vẫn từng đêm hiu hắt
Nhớ một người. Và nhớ mãi khôn nguôi.
khôn nguôi mà ko biết ...chừng nào ...
mấy ông nhà thơ , nhà văn ..cũng chỉ dùng từ cụ thể cho nỗi nhớ ...chứ hổng ...có nói rõ nhớ "bao nhiêu"
...........
Nhu pham:Nỗi nhớ vô bờ.
" Sông sâu còn có đáy ,
Lòng nhớ lại vô bờ ,
Chàng ở đầu sông Tương ,
Thiếp ở cuối sông Tương,
Nhớ nhau mà chẳng thấy,
Cùng uống nước sông Tương ."
..........
Thanh Nhiên:
Có một không gian nào
..đo chiều dài nỗi nhớ
Có khoảng mênh mông nào
..sâu thẳm hơn tình thương...
Đêm nghe tiếng mưa rơi
..đếm mấy triệu hạt rồi...mà chưa vơi nỗi nhớ
Ở hai đầu nỗi nhớ
...yêu và thương sâu hơn
Ở hai đầu nỗi nhớ
...nghĩa tình đằm thắm hơn
Trong nỗi nhớ ta tìm về nhau
Trong nỗi nhớ ta gần nhau hơn...
Ngày cuối tuần an lành và ấm áp !
..đo chiều dài nỗi nhớ
Có khoảng mênh mông nào
..sâu thẳm hơn tình thương...
Đêm nghe tiếng mưa rơi
..đếm mấy triệu hạt rồi...mà chưa vơi nỗi nhớ
Ở hai đầu nỗi nhớ
...yêu và thương sâu hơn
Ở hai đầu nỗi nhớ
...nghĩa tình đằm thắm hơn
Trong nỗi nhớ ta tìm về nhau
Trong nỗi nhớ ta gần nhau hơn...
Ngày cuối tuần an lành và ấm áp !
(Các) nguồn
http://mp3.zing.vn/bai-hat/O-Hai-Dau-Noi
..........
Thao nguyen:
noi nho ..rong dai bang su cho doi de co hanh phuc
.......
Nguyen Dai Ngo:chiều dài nỗi nhớ được tính bằng sự yêu thương, chờ đợi..........
Tam:
Rộng bằng ni dài bằng nớ
........
Duyệt Tuyệt sư thái:
Iu a nèo òi thì nỗi nhớ mới đo được.
Iem đi vớ vẩn chiều không hết. Biển lạc hồn mê một lối về.
^^
.......
......trùi... !! noãng moạng...Em ùa... gió cuốn qué...hehe
........
Trang Chu:
Chào bạn !
Theo ngu ý của mình thì nỗi nhớ rộng không gian là KHÔNG và dài là thực tại đang quay về quá khứ , thời gian hoàn toàn vô nghĩa lý ...Có những nỗi nhớ ray rức cả đời người bởi lòng hối thẹn ...Và có nỗi nhớ luôn bắt gặp khi thấy ai kia thoáng qua có hình dáng em tôi ...!!!
Thân mến
........
Ngocan:
Nỗi nhớ có chiều rộng mênh mông ( của tâm hồn )
Chiều dài từ zéro đến vô cực âm. Từ zéro đến vô cực dương.
Bởi vậy Thanh Tâm Tuyền viết : " Ôm em trong tay mà đã nhớ em ngày sắp tới ". Hay như Du Tử Lê : " Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời / Chim về góc biển, bóng ra khơi ... Chỉ nhớ người thôi sông đủ cạn / Nói gì kiếp khác với đời sau ... ". Còn ... Ngocan thì: " Ui chao ui ... là nhớ !!! "
.........
NGUỒN: Nỗi nhớ (Phú Quang)
Nỗi nhớ dâng đầy trong em
Gương mặt anh nụ cười anh, vòng ngực ấm
Tưởng như máu trong tim đông đặc
Nỗi nhớ dâng đầy, dâng đầy
Ôi chẳng có dòng sông mà biển nào ngăn cách
Mà sao? Mà sao em chẳng thể tới bên anh
Để nỗi nhớ như con thuyền vượt sóng
Đến bên bờ, chỉ là giấc mơ
Căn phòng đêm nay câm lặng
Sao như lửa cháy bốn bề
Em ùa chạy như lá khô gió cuốn
Mê man trong nỗi đớn đau
Mà không thể ra ngoài nỗi nhớ
Không thể ra ngoài nỗi nhớ đâu anh.
..........
Thao nguyen:
noi nho ..rong dai bang su cho doi de co hanh phuc
.......
Nguyen Dai Ngo:chiều dài nỗi nhớ được tính bằng sự yêu thương, chờ đợi..........
Tam:
Rộng bằng ni dài bằng nớ
........
Duyệt Tuyệt sư thái:
Iu a nèo òi thì nỗi nhớ mới đo được.
Iem đi vớ vẩn chiều không hết. Biển lạc hồn mê một lối về.
^^
.......
......trùi... !! noãng moạng...Em ùa... gió cuốn qué...hehe
........
Trang Chu:
Chào bạn !
Theo ngu ý của mình thì nỗi nhớ rộng không gian là KHÔNG và dài là thực tại đang quay về quá khứ , thời gian hoàn toàn vô nghĩa lý ...Có những nỗi nhớ ray rức cả đời người bởi lòng hối thẹn ...Và có nỗi nhớ luôn bắt gặp khi thấy ai kia thoáng qua có hình dáng em tôi ...!!!
Thân mến
........
Ngocan:
Nỗi nhớ có chiều rộng mênh mông ( của tâm hồn )
Chiều dài từ zéro đến vô cực âm. Từ zéro đến vô cực dương.
Bởi vậy Thanh Tâm Tuyền viết : " Ôm em trong tay mà đã nhớ em ngày sắp tới ". Hay như Du Tử Lê : " Chỉ nhớ người thôi đủ hết đời / Chim về góc biển, bóng ra khơi ... Chỉ nhớ người thôi sông đủ cạn / Nói gì kiếp khác với đời sau ... ". Còn ... Ngocan thì: " Ui chao ui ... là nhớ !!! "
.........
NGUỒN: Nỗi nhớ (Phú Quang)
Nỗi nhớ dâng đầy trong em
Gương mặt anh nụ cười anh, vòng ngực ấm
Tưởng như máu trong tim đông đặc
Nỗi nhớ dâng đầy, dâng đầy
Ôi chẳng có dòng sông mà biển nào ngăn cách
Mà sao? Mà sao em chẳng thể tới bên anh
Để nỗi nhớ như con thuyền vượt sóng
Đến bên bờ, chỉ là giấc mơ
Căn phòng đêm nay câm lặng
Sao như lửa cháy bốn bề
Em ùa chạy như lá khô gió cuốn
Mê man trong nỗi đớn đau
Mà không thể ra ngoài nỗi nhớ
Không thể ra ngoài nỗi nhớ đâu anh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét