Như trẻ con chơi trò "tay không tay có"
Em giấu nỗi nhớ trong lòng bàn tay
Nỗi nhớ ngọ nguậy đòi nghiêng lên trang giấy
Em đành giấu nỗi nhớ vào thơ
Thơ buông dài tiếng thở
Giấu nỗi nhớ vào đêm
Đêm càng lạnh lùng hiu hắt
Có thể giấu nỗi nhớ vào trong đáy mắt
Bằng những tiếng cười
Có thể giấu nỗi nhớ trên môi
Bằng màu son tươi thắm
Nhưng tự cõi lòng sâu thẳm
Em không biết giấu nỗi nhớ vào đâu
Trong tim, nỗi nhớ ứa giọt sầu
Ơi nỗi nhớ không màu
Sao rất thực
Làm nhói đau lồng ngực
Chiều nay,
em gởi nỗi nhớ vào chiếc lá
Thả xuôi theo dòng
Anh có nhận được không
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét